Site icon Nơi chia sẻ kinh nghiệm du lịch

Ý nghĩa cuối cùng của việc đi du lịch trải nghiệm

Ý nghĩa cuối cùng của việc đi du lịch trải nghiệm

Trong mỗi con người chúng ta, có người dành cả tuổi thanh xuân của mình để gầy dựng lên sự nghiệp của riêng mình. Có người dành cả tuổi trẻ của mình cho việc ăn uống và suy nghĩ cách để giảm cân, lấy lại vóc dáng. Và cuối cùng là có những người dành cả tuổi xuân tươi trẻ của mình để đi du lịch khắp thế giới, để được trải nghiệm, học thêm nhiều điều mới lạ.

Trong thời buổi mạng xã hội phát triển vượt bậc như hiện nay, nhiều bạn trẻ chia sẻ với nhau trên Facebook hình ảnh từng chuyến đi của mình. Những tấm ảnh lung linh được chụp bởi chiếc smartphone hay bằng máy cơ đắt tiền đã được chỉnh sửa qua VSCO, Instagram cho thêm phần “ảo điệu”.

Và sau những bức ảnh lung linh ấy là cả một câu chuyện về tổng chi phí chuyến đi càng rẻ càng tốt, mua sắm được nhiều món đồ với giá rẻ, các góc chụp đẹp tại các địa điểm khác nhau, …. Nhưng lại ít có ai chia sẻ về có học được điều gì mới mẻ qua mỗi lần du lịch không, có nhận ra được điều gì là quan trọng với mình chưa, đi như vậy có tìm được chính mình hay không. Đây mới chính là ý nghĩa cuối cùng của việc đi du lịch: đi để học hỏi và mở mang nhận thức của mình.

Hội vừa đọc được bài viết này trên K14, thấy rất hay nên quyết định review lại để các bạn xem nha.

Đi không chỉ để trở về tay trắng, đi để túi tiền vơi đi, tim đầy nắng, tâm hồn rộng mở và đón nhận những câu chuyện mới, bài học mới của cuộc đời.

Đây là câu chuyện về chuyến hành trình của một cô gái trẻ, cô ấy khát khao được đi du lịch thật nhiều nơi nhất có thể. Thế là cô ấy quyết định làm việc thật chăm chỉ để 1 năm phải đi du lịch ít nhất 1 nơi trên thế giới. 

Hội Du Lịch xin được chia sẻ lại nguyên văn bài viết trên K14:

——————————————————– ————————————————————-

Tôi hạ cánh xuống sân bay JFK tại New York, trong màn đêm tĩnh lặng. Lúc máy bay hạ cánh cũng là lúc bộ phim La La Land kết thúc và tôi đã khóc rất nhiều. Dĩ nhiên, tôi không khóc vì bộ phim này, tôi khóc khi chiếc máy bay đưa tôi đi vòng quanh thế giới chạm xuống đường băng, bỏ lại tôi một mình giữa thành phố New York lạnh lẽo, trước khi nó tiếp tục hành trình của mình đến những vùng đất mới nào đó.

Tôi kéo mình qua cửa nhập cảnh một cách ủ rũ, đợi lấy hành lý của mình một cách chán nản. Tôi ra khỏi sân bay, đứng đợi ở khu vực chờ với chiếc áo len và đôi dép xỏ ngón, trong thời tiết lạnh giá.

Chiếc xe Tahoe màu bạc xuất hiện đón tôi (chiếc xe mà tôi còn không nhớ là mình sở hữu). Tôi quẳng đồ lên xe, yên vị ở ghế sau rồi rời khỏi sân bay. Angela hỏi chuyến bay của tôi ra sao và nói rằng mẹ sẽ đến đón tôi nếu sân bay JFK không xô bồ đến vậy. Không có cái gì sến súa trong cuộc trò chuyện cả, lại bắt đầu từ câu chuyện thời tiết rồi vài thứ khác. Tôi cảm giác như thời gian vẫn đứng nguyên từ lúc tôi rời đi.

Nhưng thời gian đã trôi qua: 6 tháng và 1 tuần; 190 ngày đi du lịch vòng quanh Đông Nam Á. Đó là những ngày lê la với những hàng ăn đường phố, ngủ trên những chiếc giường mà chỉ mong nó không có bọ hoặc vây quanh bởi đám du khách đang ngáy say sưa.

6 tháng đuổi theo ánh hoàng hôn, ngủ vùi dưới ánh bình minh, thử những điều mới, học và khám phá cuộc sống mới, gặp gỡ những con người thú vị mà bạn sẽ không bao giờ quên, chẳng màng đến những thứ khoác lên người, để mặc hộp đồ trang điểm xuống đáy balo, bước mệt nhoài qua những khoảnh khắc khó khăn và lại cười phá lên sau khi nhìn lại.

Tôi không thể nói hết những gì mà cuộc đời tôi đã thay đổi, vì thực ra, tôi không rõ nó thay đổi tôi như thế nào. Chắc chắn, nó đã khiến tôi cởi mở hơn, thấu hiểu hơn, trở thành một công dân toàn cầu thực sự.

Nhưng cái cảm giác về đến nhà khiến tôi sợ hãi. Có lẽ, chúng ta đều chạy trốn một cái gì đó. Với vài người, “cái gì đó” rất rõ ràng nhưng với người khác, như tôi chẳng hạn, chúng ta có thể có suy nghĩ gì trong đầu nhưng phải mất thời gian để tìm ra nó là gì bằng cách gặp người khác, đi đến những nơi nào đó, bằng những cuộc trò chuyện hoặc đôi khi lặng im.

Dần dần, tôi cảm thấy bản thân lại trở về với những thói quen thường ngày, nỗi lo cuộc sống thường trực. Tôi lo lắng về tương lai, thu nhập, về cuộc sống của tôi sẽ ra sao, tôi nên sống ở đâu, con đường công việc sẽ dẫn tôi tới nơi nào. Hơn tất cả, tôi lo lắng xem người khác sẽ nghĩ về tôi ra sao khi tôi trở về; thất nghiệp và lại sống ở nhà cho đến khi tôi bước qua tuổi 25. Khi tôi rời đi, tôi không ngại vấn đề tuổi tác, xuất thân, giáo dục, công việc trước đây của mình cũng như số tiền tôi từng kiếm được.

Nhưng có lẽ, tôi chưa bao giờ hối hận về hành trình của mình. Đơn giản mà nói, chuyến đi tới châu Á đã thay đổi cuộc đời tôi và cách nhìn cuộc sống. Tôi thực sự biết ơn những trải nghiệm quý giá tôi có được mà không phải ai cũng dám sống như vậy. Đây là những bài học tôi đã có được, những quan sát tôi trải nghiệm hay những câu trích hay mà tôi đọc trên hành trình của mình.

1. Thời gian rất ngắn ngủi, hãy tận dụng nó.

2. Đừng sợ những lúc khó khăn, đấy là một phần quan trọng của cuộc sống.

3. Bạn có thể lấy lại những múi cơ bụng đã mất nhưng sẽ chẳng có nhiều dịp để ăn những món ăn đường phố thơm ngon đấy đâu.

4. Phần lớn mọi người đều là người tốt.

5. Chấp nhận những điều không thoải mái.

6. Đừng bỏ quên những cảm xúc tiêu cực của bản thân.

7. Hãy tập lái xe cẩn thận khoảng vài phút trước khi lướt nhanh trên những cung đường. Tập luyện có thể không khiến bạn thành công ngay nhưng nó thực sự rất quan trọng.

8. Suy nghĩ thấu đáo rất quan trọng nhưng hãy viết nó ra, đừng chỉ nghĩ.

9. Thế giới này không thể cản được bước chân của bạn. Hãy xách balo lên và đi du lịch đi!

10. Tuy nhiên, đôi khi tách rời thế giới xung quanh một chút cũng là điều nên làm.

11. Dù một vài câu chuyện có thể thú vị hơn số khác, chúng ta đều có câu chuyện riêng của cuộc đời mình.

12. Bạn có thể học được điều gì từ ai đó, bất kể ngôn ngữ ra sao. Hãy học từ hành động và biểu cảm của họ.

13. Chẳng có quy chuẩn nào về cách bạn nên sống. Vài người muốn ổn định và kết hôn. Số khác muốn đi du lịch tới khi cuối đời.

14. Lo cho bản thân mình trước đi, chuyện của người khác cứ để họ lo. Sai lầm sẽ khiến họ học được nhiều điều.

15. “Nếu tôi học được gì trong mỗi chuyến đi du lịch của mình thì đó là việc bạn có thể thích nghi với bất cứ điều gì”, Junot Diaz.

16. “Sợ hãi là thứ giết chết tâm trí bạn”, Junot Diaz.

17. Dù bạn nghĩ rằng mình có tin vào Chúa hay không, bạn sẽ nhận ra rằng mình luôn cầu nguyện trước mỗi hành trình.

18. Hãy tận hưởng số mệnh của bản thân.

19. Bạn sẽ gặp những người mà bạn không thích. Hãy cho họ một cơ hội. Nhưng nếu bạn vẫn cảm thấy thế sau đó thì hãy tìm đến những người khác thú vị hơn trong cuộc đời.

20. Khi chúng ta mở lòng nhiều hơn, những tình bạn tốt sẽ nảy sinh từ đó.

Exit mobile version